Được tài trợ

Review phim Gia đình đạo tặc – Shoplifters: Gia đình đơn giản là hạnh phúc

Chia sẻ

Trước Parasite một năm, giải thưởng cao quý Cành cọ vàng từng đón nhận chủ nhân sáng giá khác đến từ nền điện ảnh Châu Á (cụ thể hơn là Nhật Bản), Shoplifters (Gia Đình Đạo Tặc). Phim kể về một gia đình đặc biệt của những con người không cùng chung dòng máu, tất cả nương nhờ mái nhà lụp xụp của bà lão Hatsue, sống bằng tiền lương hưu của người chồng quá cố của bà. Kế sinh nhai của họ, ngoài những công việc tay chân tạm bợ, là nghề ăn trộm vặt tại những siêu thị, cửa hàng nhỏ gần nhà. Một ngày nọ, gia đình đặc biệt đã đón nhận một thành viên mới: cô bé Yuri bị cha mẹ ngược đãi.

Phim mở đầu bằng cảnh “hai cha con” giở trò trộm cắp chốn siêu thị vô cùng điệu nghệ như thể họ đã quen với việc này và từng làm qua hàng trăm lần trước đây rồi. Trên đường trở về nhà trong đêm đông lạnh giá, họ gặp một cô bé tên là Yuri đang bị bỏ rơi ngoài hiên và nảy sinh ý định đưa em theo. Khung cảnh gia đình nghèo nàn dần hiện ra trong không gian siêu chật hẹp đến mức ngột ngạt. Nhưng nghèo vật chất chứ chưa bao giờ thiếu tình thương, họ sẵn sàng cưu mang thêm một bụng đói vì cha mẹ của Yuri chẳng hề muốn báo cảnh sát mặc cho nhà đã vốn rất vất vả rồi. Thế là câu chuyện của 6 con người với từng bí mật thầm kín chôn sâu lần lượt được hé lộ.

Shoplifters thuộc thể loại slices-of-life (lát cắt cuộc sống) mà trong đó từng nhân vật sẽ đem đến những trải nghiệm “đời” nhất về cuộc sống của họ mà không phải quá drama hay cố gắng trưng ra các tình tiết giật gân nhất để hấp dẫn khán giả. Không, vì vốn dĩ cuộc sống bình thường nhưng được đặt trong một nhân vật độc đáo đã là quá thú vị rồi.

Ta có 5 người ban đầu những tưởng là gia đình ruột thịt với câu châm ngôn thường xuyên xuất hiện trên cửa miệng: “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Nhưng càng xem, sự thật đau lòng càng được tiết lộ và khiến khán giả càng thương cho cuộc sống mưu sinh và tính cách của họ nhiều hơn thế nữa. 5 con người với từng câu truyện khác nhau lần lượt được bóc mẻ chắc chắn sẽ làm biết bao người phải “trời ơi” và tặc lưỡi khi xem vì quá đau lòng trước số phận của họ. Phán xét người khác thì dễ, nhưng cảm thông mới là điều khó.

Phim bi nhưng không lụy, ta vẫn thấy đâu đó những khoảnh khắc vô cùng đẹp lúc 6 con người trở về nhà quây quần bên nồi mì rẻ tiền nhưng giàu hạnh phúc và chia sẻ câu chuyện ngày hôm đó của họ. Hay khoảnh khắc cùng nhau ngắm nhìn pháo hoa qua góc nhìn chật đến mức mặc dù chả thấy gì nhưng ai nấy đều vẫn muốn giành nhau để xem thử và cười đùa với nhau. Hạnh phúc đơn giản lắm, chỉ cần như vậy thôi là đủ.

Dài quá;ngại đọc, phim slices-of-life mang nỗi buồn xuyên suốt nhưng chưa bao giờ lụy. Từng nhân vật đều có câu truyện và tính cách riêng để khán giả khám phá.

P/s: Mình cố gắng không đào sâu vào từng nhân vật để mọi người có trải nghiệm tốt nhất khi xem. Đây là một bộ phim must-see nhé cả nhà. Những dòng chữ qua loa, vớ vẩn như này không diễn tả hết cái hay của bộ phim đâu huhu :((

Được tài trợ

Leave a Comment
Được tài trợ